Bài học từ doanh nhân Đặng Lê Nguyên Vũ

Please follow and like us:

Xuất thân là một sinh viên y khoa nhưng Đặng Lê Nguyên Vũ khoái cà phê hơn cầm dao mổ. Năm 1996, Vũ tự làm ra những gói cà phê và tự bán. Tám năm sau, Vũ tự tạo ra việc làm cho gần 15.000 nhân công.

Vượt qua nhiều ứng viên khác trong nước, Đặng Lê Nguyên Vũ được Hiệp hội Các nhà doanh nghiệp trẻ Asean chọn là nhà doanh nghiệp trẻ xuất sắc nhất Asean. Đây là một danh hiệu được trao năm năm một lần cho những doanh nhân có thành tích kinh doanh xuất sắc, đóng góp nhiều cho xã hội. Và trên thương trường, cái tên này cũng luôn gắn với hình ảnh một nhà quản trị đầy bản lĩnh.

Vào thời điểm hiện tại, Trung Nguyên đã và đang tạo cho mình một vị thế cách biệt với các hãng cà phê trong nước. Nhưng không bằng lòng với điều đó, nhà quản trị trẻ đầy bản lĩnh này còn thể hiện sự quyết tâm cạnh tranh với đối thủ nước ngoài. Trung Nguyên đã thể hiện được sức mạnh của mình trong một “cuộc chiến” với một “đại gia” nuớc ngoài vốn khuynh đảo thị phần đóng gói ở Việt Nam – một cuộc chiến mà theo Vũ là không hề giấu giếm. Và chỉ với một thời gian ngắn thôi, sản phẩm G7 của Trung Nguyên đã làm cho họ có khó khăn.

Thành công của G7 ngày nay là một điều không ai phủ nhận được, ấy vậy mà không mấy ai biết rằng khi bắt đầu “cuộc chiến” với những tập đoàn đa quốc gia, Đặng Lê Nguyên Vũ mời hai công ty quảng cáo tới.

Khi nghe Vũ trình bày ý định, một người nói “Gậy vông mà đòi chơi với xe tăng, thiết giáp!”

Người kia kể: “ở nhà tôi có nuôi hồ cá. Thả miếng bánh vào, con cá lớn táp trước. Những mẩu bánh vụn vung vãi dành cho lũ cá nhỏ”.

Nhưng Đặng Lê Nguyên Vũ không chấp nhận sự khiếp nhược đó.

“Tại sao tôi không thắng một kẻ mạnh hơn tôi ngay trên đất nước mình? Mục tiêu của chúng tôi đầy tham vọng: không chỉ chiếm thị phần mà đánh bại “đại gia” đó tại Việt Nam trước đã. Đã đến lúc chủ động “chơi” chứ không đợi người ta “đánh” rồi mới loay hoay phản kích” “Đứng lên “chơi” với những tập đoàn đa quốc gia. Tại sao không?”

Đúng là khí phách của một doanh nhân trẻ đất Việt- nhanh nhạy, sáng tạo và tràn đầy niềm tin chiến thắng!

Câu 1: Những phẩm chất nhà quản trị nào bạn nhận thấy ở Đặng Lê Nguyên Vũ qua câu chuyện nhỏ này? Đó có phải là phẩm chất cần có hàng đầu đối với Nhà Quản Trị không?

Câu 2: Theo bạn để có thể chiến thắng trong cạnh tranh sản phẩm cà phê đóng gói, Đặng Lê Nguyên Vũ cần làm gì?

Câu 3: Một vài nhận xét của bạn về thê hệ “Nhà quản trị trẻ tuổi Việt Nam” hiện nay? Theo bạn, đâu là “lợi thế so sánh” của họ?

Câu 4: Để trở thành “Nhà quản trị” thành công trong tương lai, bản thân bạn cần tích luỹ những “hành trang/yếu tố” gì?
Câu 1. Phẩm chất đầu tiên và đáng nói nhất là và tình yêu dân tộc nồng nàn: “Đứng lên “chơi” với những tập đoàn đa quốc gia. Tại sao không?”. Đặng Lê Nguyên Vũ có trách nhiệm xã hội cao. Vũ tự tạo ra việc làm cho gần 15.000 nhân công.
Đặng Lê Nguyên Vũ mang trong mình tâm huyết và lòng đam mê với công việc. Ông quyết tâm theo đuổi đam mê của mình, kiên trì thực hiện ước mơ của mình. Và khi thành công, ông không hề tự mãn rồi dừng ở đó, mà ông tiếp tục sáng tạo và phát triển.
Đặng Lê Nguyên Vũ – một nhà quản trị đầy bản lĩnh, ông dám nghĩ dám làm, và đầy tham vọng. Ông quyết tâm chiến đấu với đối thủ cạnh tranh bên ngoài. Tự tin, táo bạo, có thể là phẩm chất cũng như phong thái của Đặng Lê Nguyên Vũ khiến người khác khâm phục và thế hệ trẻ đáng học hỏi.
Những phẩm chất của Đặng Lê Nguyên Vũ là những phẩm chất cần có hàng đầu của một nhà quản trị.
Câu 2. Để chiến thắng trong cạnh tranh sản phẩm cà phê đóng gói, Đặng Lê Nguyên Vũ cần phải tập trung vào chất lượng sản phẩm, có định hướng tiếp cận thị trường và phân phối sản phẩm một cách rõ ràng. Sự sáng tạo khác biệt là chìa khóa để giúp sản phẩm của Đặng Lê Nguyên Vũ có thể cạnh tranh mà ngay cách tiếp cận thị trường, tham gia cuộc “Chiến” cũng đã cho thấy bản lĩnh, sự sáng tạo và quyết tâm của Đặng Lê Nguyên Vũ trong hoạt động kinh doanh.
Câu 3.
Qua nhìn nhận thực tế, nhà quản trị trẻ Việt Nam hiện nay thành công như Đặng Lê Nguyên Vũ không phải là ít, nhưng sự thành công thực sự trên chính bàn tay và thực lực của mình như Đặng Lê Nguyên Vũ quả thực không phải là nhiều. Đa phần họ thành công nhờ vào họ đã có một tiền đề tốt cho mình từ ban đầu. Và cái mà nhà quản trị trẻ Việt Nam hiện nay còn thiếu chính là: Tham vọng, táo bạo, dám nghĩ dám làm và hơn hết là sự tự tin. Nhà quản trị trẻ Việt Nam thật sự họ chưa dám nghĩ, chưa dám mơ ước lớn, mà nếu có thì họ cũng chưa dám thực hiện những gì họ đã nghĩ.
“Lợi thế so sánh” là những gì họ có, ở đây đó chính là sự nhìn nhận thế giới một cách nhanh nhạy, nắm bắt tri thức mới của thế giới nhanh chóng. Nhà quản trị trẻ đã biết nắm bắt cơ hội trước mắt, đó là những gì họ hơn hẳn những nhà quản trị đi trước của Việt Nam. Bên cạnh đó còn có sự đa dạng của các nguồn thông tin, sức mạnh hội nhập kinh tế của nước ta hiện nay và sự giao lưu của nhiều nền kinh tế tạo ra nhiều sự lựa chọn hơn cho các nhà quản trị. Trong thời kì hội nhập, hầu hết các hàng rào thuế quan đã được xoa bỏ thay vào đó là những hiệp ước kinh tế quốc tế, thu hút ngày càng nhiều các nhà đầu tư lớn, hàng lang pháp lí thông thoáng hơn, ngày càng có nhiều chính sách thúc đẩy và tạo điều kiện thuận lợi cho đầu tư phát triển.
Lợi thế so sánh của nhà quản trị trẻ Việt Nam so với các nhà quản trị bên ngoài chính là nắm bắt cơ hội một cách nhanh nhạy, có một môi trường chính trị ổn định. Cái mà chúng ta thua các nhà quản trị bên ngoài đó chính là chủ động tự tạo cơ hội cho chính mình.
Đặng Lê Nguyên Vũ là một trong số ít nhà lãnh đạo trẻ Việt Nam có được đầy đủ các tố chất mà nhà quản trị trẻ Việt Nam cần có.
Câu 4.Để trở thành “Nhà quản trị” thành công trong tương lai, chính bản thân em là sinh viên cần tích lũy các hành trang:
Kiến thức về quản trị: Chính là những kiến thức mà bản thân sinh viên được học trên giảng đường; chính là những kinh nghiệm thực tế mà bản thân tích lũy, trải nghiệm, thực hành và học hỏi ngoài thực tế khi còn đang đi học.
Hình thành và rèn luyện tố chất quản trị cho mình: Đó là rèn luyện tính nhanh nhạy, tự tin, sáng tạo, rèn luyện sự bình tĩnh, kiên định từ quá trình học tập và thực tập.
Sống phải biết mơ ước lớn, dám nghĩ dám làm, hình thành con người có tham vọng và quyết tâm đạt được ước mơ. Vì vậy cần có ước mơ ngay từ bây giờ.
Sống biết tiếp thu, linh động nghĩa tư duy, hướng phát triển: đó là hành trang về hội nhập thế giới.
Sống có niềm tin và được tin tưởng: rèn luyện kỹ năng lãnh đạo, biết dẫn dắt người khác và làm người khác tin tưởng.
Đó là những hành trang ngay từ bây giờ bản thân cần tích lũy và rèn luyện.

 

Đáp án tham khảo

Xem thêm: Tại đây

Please follow and like us:

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *